Hạ Tuế An thấy hắn hồi lâu không đáp, bèn hỏi lại một lần nữa, căn phòng ngoại trừ tiếng nói khe khẽ của nàng ra thì tĩnh lặng lạ thường.
"Vẫn chưa." Kỳ Bất Nghiên đáp.
Hạ Tuế An ngước mắt lên, muốn nhìn hắn, nhưng đột nhiên ánh mắt dán chặt vào mặt hắn.
Nàng kinh ngạc: "Ngươi, mặt của ngươi."
Trên sườn mặt Kỳ Bất Nghiên hiện lên một nửa con bướm màu xanh lam, rực rỡ đến mức yêu dị, giống như tinh linh rừng rậm, như một tờ giấy trắng bỗng nhiên sinh ra một bức tranh sống động, bức tranh đó được ban cho một sinh mệnh.
Đây là lần đầu tiên Hạ Tuế An thấy mặt Kỳ Bất Nghiên hiện lên hình bướm, nàng không thể dùng lời nói để miêu tả cảnh đẹp trước mắt, chỉ cảm thấy trong sự kỳ diệu toát ra một vẻ đẹp gần như hiến tế.
Hạ Tuế An đưa tay chạm vào.
Bướm xanh dường như đang dang cánh dưới ngón tay nàng.
Cánh bướm như biết cử động, khoảnh khắc Hạ Tuế An chạm vào, màu sắc cũng theo đó mà trở nên tươi tắn.
Chỉ một nửa con bướm xanh đã như vậy rồi, nếu cả con bướm hiện lên, thì sẽ như thế nào nữa, Hạ Tuế An không thể tưởng tượng ra một cách chính xác.
Cảm xúc của Kỳ Bất Nghiên vừa rồi d.a.o động rất lớn, nếu không cũng sẽ không xuất hiện hình bướm, còn lan từ trong vạt áo lên đến cổ, sườn mặt, nhưng có phản ứng này, cảm xúc không d.a.o động lớn mới là lạ.
Hạ Tuế An muốn rụt tay về.
Kỳ Bất Nghiên lại nắm lấy cổ tay nàng.
"Ngươi... thích bướm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5075172/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.