Mùi hương ấm áp xa lạ mà lại có chút quen thuộc bao quanh Hạ Tuế An, nàng chớp chớp mắt, cảm nhận được Kỳ Bất Nghiên hơi có chút lạ lẫm nhẹ nhàng lướt qua khóe môi nàng, sự mềm mại kề sát sự mềm mại.
Môi Hạ Tuế An hơi lạnh, môi Kỳ Bất Nghiên hơi ấm, khoảnh khắc hôn lên, nàng dường như bị hơi ấm của hắn từng tấc từng tấc xâm chiếm, hai tay theo bản năng nắm chặt lấy eo hắn.
Nụ hôn dường như không mang theo chút tình cảm nào, nhưng lại vô cùng dây dưa, khiến người ta không thở nổi.
Kỳ Bất Nghiên hôn rất nhẹ.
Hắn dường như muốn cẩn thận cảm nhận cảm giác này.
Hết lần này đến lần khác, cảm giác của mỗi lần hình như đều có chút khác biệt, diệu kỳ khó tả, khiến Kỳ Bất Nghiên muốn ngừng mà không được... chẳng phải chỉ là môi chạm môi thôi sao, tại sao lại có thể sinh ra sự vui sướng đến thế? Hắn nghĩ vậy, càng hôn sâu hơn.
Hạ Tuế An ở quá gần Kỳ Bất Nghiên, có thể nhìn thấy hàng mi dài rủ xuống của hắn, ánh nắng ban mai chầm chậm rải xuống, phủ lên một lớp màu mỏng manh, sườn mặt trắng nõn vô hại, giống như ngọc lưu ly.
Thiếu niên một tay nâng cằm nàng, một tay đỡ sau gáy nàng, thời gian nụ hôn kéo dài, yết hầu hắn khẽ chuyển động vài cái.
Hắn hôn nàng rất nghiêm túc.
*
Bởi vì trước đây cũng từng hôn Kỳ Bất Nghiên vài lần, Hạ Tuế An cũng không có phản ứng quá lớn, có một thứ gọi là thói quen thành tự nhiên, đại khái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5064279/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.