Trong phòng không giấu người khác, họ nhìn về phía Kỳ Bất Nghiên đang đứng bên cửa sổ.
Họ muốn xem mắt hắn. Kỳ Bất Nghiên xoay người lại, màu mắt bình thường, nơi cổ áo có một vệt màu xanh lam chưa hoàn toàn biến mất vươn ra theo xương quai xanh, con bướm nửa ẩn nửa hiện trông ma mị quyến rũ.
Một trong số các nha dịch rất cẩn trọng, nhíu mày nói: "Dưới cổ ngươi là cái gì?"
Hạ Tuế An chắn trước mặt Kỳ Bất Nghiên.
Nàng rất ít khi nói dối, có chút không quen: "Chỉ, chỉ là hình xăm thôi."
Nói là hình bướm đặc trưng của người trại Thiên Thủy ở Miêu Cương thì họ càng không tin, đổi lại là Hạ Tuế An chưa từng gặp Kỳ Bất Nghiên cũng sẽ không tin, nàng chỉ đành tìm một cái cớ khác.
Tên nha dịch râu ria chất vấn họ nhíu mày càng sâu, bước lên một bước, tay nắm chuôi kiếm bên hông, giọng điệu không tốt: "Hình xăm? Hình xăm mà màu sắc thay đổi à? Ta thấy màu nó thay đổi!"
Tiểu nhị nhát gan trốn sau cửa.
Mấy nha dịch khác nhìn nhau.
Một nha dịch lớn tuổi hơn lên tiếng khuyên: "Quận chúa chỉ bảo chúng ta bắt người có mắt dị sắc, hắn không phải, thôi bỏ đi."
Một nha dịch trẻ tuổi khác phụ họa: "Tống bá nói đúng đấy, quận chúa chỉ bảo chúng ta bắt người có mắt dị sắc, mắt hắn không có gì bất thường, chúng ta nên nhanh chóng đi lục soát chỗ khác."
Tên nha dịch râu ria quay đầu nhìn Hạ Tuế An, bất ngờ rút kiếm chĩa thẳng vào mắt nàng.
"Mắt ả ta ửng đỏ."
Câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5016103/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.