Tưởng Tùng Vi đã từng gặp Kỳ Bất Nghiên ở Vệ Thành, khi đó hắn cũng đi cùng Hạ Tuế An.
Tưởng Tuyết Vãn muốn quay lại phố tìm Hạ Tuế An, Tưởng Tùng Vi liền đoán rằng có lẽ nàng hiện đang đi một mình, nên vừa rồi mới hỏi câu "Nếu cô nương không có chỗ nào để đi, có thể đi theo chúng ta".
Hiện giờ xem ra, không phải như vậy.
Nàng rõ ràng đi cùng Kỳ Bất Nghiên, chỉ là không khỏi có chút trùng hợp khi họ cũng đến trấn Phong Linh này, Tưởng Tùng Vi thầm nghĩ.
Thế là Tưởng Tùng Vi kéo Tưởng Tuyết Vãn lại, thì thầm với nàng ấy vài câu. Tưởng Tuyết Vãn luyến tiếc nhìn Hạ Tuế An một cái, cúi đầu dựa vào hắn, buông tay Hạ Tuế An ra, không nói gì nữa.
Hạ Tuế An chạy về phía Kỳ Bất Nghiên.
Nàng cũng mặc một chiếc váy tề n.g.ự.c màu xanh hồ, vạt váy thêu hoa Tịch Nhan trắng, khi chạy vạt tay áo và dây váy tung bay theo gió đêm về phía sau, trang sức bạc trên người cũng kêu leng keng khe khẽ.
Kỳ Bất Nghiên là người trại Thiên Thủy ở Miêu Cương, đeo trang sức bạc đã thành thói quen tự nhiên. Hạ Tuế An sống cùng hắn một thời gian, cảm thấy trang sức bạc cũng rất đẹp, khi mua trang sức cũng bất tri bất giác mua đồ bạc.
Con gái đều thích những món trang sức xinh đẹp tú lệ, nàng cũng không ngoại lệ.
Nguyên nhân có thói quen ăn mặc giống nhau không nhiều, là do họ sống cùng nhau lâu ngày.
Đồng hóa.
Đây cũng là lý do tại sao tối nay Tưởng Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5016101/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.