Bị cử chỉ quái dị của Ninh Cảnh Niên quấy nhiễu một ngày, tâm thần có chút không yên, đến nỗi nửa đêm, ngay cả côn trùng cũng bình yên ngủ không còn huyên náo, Trình Dược vẫn là nằm trằn trọc trên giường. Ngoài cửa sổ, ánh nguyệt lẳng lặng chiếu vào trên giường, Trình Dược xoay người, con mắt nhìn chòng chọc đỉnh giường không biết suy nghĩ cái gì, nâng tay phải của mình lên, nương nhờ ánh sáng yếu ớt trong đêm, bất chợt, tay trái nhẹ nhàng xoa, sau mới cùng nó giao triền, tinh tế lĩnh hội xúc cảm trong đó.
Ngoại trừ khoảng thời gian tại Ninh phủ, cuộc sống của Trình Dược cơ bản không có sống qua một ngày an nhàn xa hoa, nhiều năm tập võ cầm kiếm, từ lúc sư phụ mất đi mà bắt đầu dốc sức luyện tập, tay của y sớm bị ma luyện trở nên thô ráp đến kinh người, ngay cả chính mình đụng vào cũng thấy ngại không thoải mái, chính là Cảnh Niên lại hết sức yêu thích cầm tay của y, nói tay của y ấm áp, còn vô số lần vừa xoa lấy hai tay thô ráp khác thường này, vừa đau lòng nói, sau này tuyệt đối không để cho y tiếp tục làm bất kì chuyện gì vất vả. Đặc biệt là trên lòng bàn tay có mấy chỗ nổi lên nốt chai, vì để cho cúng biến mất, Cảnh Niên đã không biết bao nhiêu lần suy nghĩ, tìm bao nhiêu dược cao đến thoa, lại cơ hồ không đạt được hiệu quả, cho đến hôm nay, mấy nốt chai cũ chẳng những vẫn còn y nguyên mà so với trước đây còn dày đặc hơn nhiều…Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-du/2268954/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.