“_A?”
Thấy hắn trở về, nhị lão vừa mới lộ ra vui sướng liền nghe hắn hỏi như thế lập tức há hốc mồm, đây là có chuyện gì? Trình Dược đã đuổi kịp Cảnh Niên, đứng phía sau liên tục ra dấu, Ninh lão gia hiểu ý đầu tiên nhanh chóng trả lời:
“_Đúng, đúng vậy, ngày đó tiểu Vi được gả tới có để cho đại phu xem qua nàng, thật là không thể sinh con.”
Tiếp đến Ninh phu nhân cũng hiểu liền liên tục gật đầu phụ họa:
“_Đúng vậy, hài tử, tiểu Vi, đứa nhỏ này….nàng, nàng thật sự đáng thương.” Dứt lời, còn cố ý cúi đầu lấy tay lau lệ, một bộ dáng khổ sở bi thương.
Cảnh Niên chân như nhũn ra thối lui về phía sau, suýt nữa va phải Trình Dược, bỗng nhiên xoay người đối mặt y, Cảnh Niên đột nhiên không biết nên nói cái gì, chỉ là hướng ra ngoài phòng chạy đi. Trình Dược nhìn hắn bộ dáng chán nản, muốn cùng hắn nói gì đó một chút, miệng đã mở nhưng âm thanh lại ách lại không phát ra được. Mà Cảnh Niên đi được vài bước lại dừng lại, nghiêng thân qua, lấy âm thanh trầm thấp đối với y nói:
“_Vi nhi, ngươi không cần suy nghĩ lung tung, hảo hảo đợi ở đây, đầu óc ta có chút loạn, cần tìm chỗ yên tĩnh chút.”
Trình Dược nhìn hắn đi xa, ngực thấy khó chịu, rõ ràng là một bộ dáng bị đả kích sâu sắc lại còn sợ y vì vậy mà thương tâm khổ sở, còn muốn an ủi một mực lừa gạt y. Cảnh Niên đi rồi, Ninh lão gia đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-du/2268914/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.