Đường Uyển Tâm không ngờ, nữ sinh nũng nịu này vẫn còn có hậu chiêu. Ngày hôm sau, cô ta tìm người chặn cô trên đường nhỏ vắng vẻ.
Nói là đường nhỏ vắng vẻ bởi vì nơi này thông thường sẽ không có ai đi qua. Còn tại sao Đường Uyển Tâm lại tới nơi này? Đó là vì vừa rồi lúc ra cửa, cô nhận được một cuộc điện thoại.
Hiện tại xem ra, cuộc điện thoại kia cũng là giả.
Ba nữ sinh dáng người hơi béo đứng trước mặt Đường Uyển Tâm, hoạt động cổ tay cổ chân, “Mày là Đường Uyển Tâm?”
Đường Uyển Tâm: “Đúng vậy.”
“Vậy được rồi.” Ba người liếc nhau, đồng thời chạy tới chỗ Đường Uyển Tâm.
Đường Uyển Tâm ném cặp sách trên mặt đất, vẻ mặt hoàn toàn không có lấy một tia hoảng loạn. Chỉ tốn vài phút, cô đã hạ đo ván ba người trên mặt đất.
“Con người tôi ghét nhất chuyện bạo lực học đường, cho nên...... Sau này đừng để tôi còn nhìn thấy các người khi dễ kẻ yếu.” Cô khom lưng, nhặt chiếc cặp sách bị ném trên mặt đất, phủi phủi hai hạ, “Đúng rồi, chắc là tin tức của các người còn thiếu sót. Ngoại trừ Tae Kwon Do, tôi còn học một vài chiêu đối kháng.”
Ba nữ sinh đô con vội cử động tay chân, sau đó đều ngao ngao gọi bậy.
Đường Uyển Tâm uyển chuyển nhẹ nhàng đi xa.
Từ đây về sau, mỗi khi mấy người này nhìn thấy Đường Uyển Tâm liền giống chuột thấy mèo, vẻ mặt Chu Mai tràn ngập dấu chấm hỏi, hỏi: “Hình như bọn họ rất sợ cậu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304525/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.