Kết thúc tiết học, Tiểu Đào nằm bò lên mặt bàn, dáng vẻ uể oải.
Đường Uyển Tâm thấy vậy, tiến lại quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”
Không nhắc tới thì còn tốt, vừa nhắc tới Tiểu Đào lại cảm thấy ấm ức, vừa định tâm sự mọi chuyện với cô lại nhìn thấy bóng người phía sau, lập tức thay đổi sắc mặt, cô ấy lấy ra một hộp chocolate từ trong cặp sách ra, “Tâm Tâm, cậu ăn không?”
Đường Uyển Tâm không biết chuyện gì đang xảy ra?
Một giây trước còn là dáng vẻ muốn chết muốn sống?
Một giây sau đó đã biến thành cười nói xinh đẹp?
Cô nhìn chocolate hỏi: “Ai mua?”
Ánh mắt Tiểu Đào nhìn về phía người nào đó, “Có người tặng ——”
“Bang.” Phía sau vang lên tiếng tiếng sách giáo khoa bị vứt mạnh lên mặt bàn.
Đường Uyển Tâm: “Ai tặng?”
Tiểu Đào híp mắt mỉm cười, “Một nam sinh.”
Đường Uyển Tâm: “......”
Cô ngoái đầu ngó Lưu Môn Đình một cái.
Gương mặt Lưu Môn Đình âm trầm, giống như vừa đánh mất một ngàn vạn.
Đường Uyển Tâm tức khắc hiểu ra, cô đoạt lấy hộp chocolate trong tay Tiểu Đào đi, “Ăn ít thôi, cẩn thận sâu răng.”
Vẻ mặt Tiểu Đào cũng chẳng khá hơn mực là bao, “Răng của mình rất tốt, có thể ăn hết, không sao cả.”
“Đông.” Lưu Môn Đình đá ghế, đi ra khỏi phòng học.
Đường Uyển Tâm vỗ vỗ bả vai Tiểu Đào, “Hai người các cậu sao thế?”
Tiểu Đào lạnh mặt, “Hừ, tức chết cậu ta.”
Cuối cùng Đường Uyển Tâm rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304518/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.