Lục Phong Châu: “......”
Đây là tiểu yêu tinh từ nơi nào tới chuyên môn chọc tức cậu??
Đường Uyển Tâm nhìn gương mặt xanh mét của cậu, phốc một tiếng, bật cười, “Mình trêu cậu thôi.”
“......”
Ha ha, cô cũng thật biết cách chơi.
-
Khoảng thời gian sau đó, cứ cách ba ngày Đường Uyển Tâm lại đến dạy bổ túc cho Nhạc Nhạc khoảng nửa ngày, hầu như mỗi lần đến dạy học đều có thể gặp được Lục Phong Châu.
Thời gian ở chung nhiều lên, hai người cũng càng có nhiều chuyện để nói. Ngẫu nhiên còn trình diễn một vở mắng yêu, đánh yêu.
Nhạc Nhạc là thần trợ công, mỗi lần hai người cãi nhau vì mấy chuyện vụn vặt, đều là nhờ đứa bé lanh lợi này hóa giải.
Đảo mắt đã tới tháng 8, tới ngày hẹn đi du lịch với lớp.
Hôm nay, thời tiết rất tốt, tinh không vạn lí*. Hai chiếc xe buýt chở hơn 60 học sinh cấp ba cùng nhau lên đường tới mục tiêu.
—— núi Tuyết Lạc.
Núi Tuyết Lạc cách Dung thành hơn 100 km, phong cảnh nơi đó rất đẹp, là thánh địa nghỉ dưỡng nổi danh.
Trên núi có phong cảnh hợp lòng người, cây cối râm mát, dưới chân núi có khách sạn, cần cái gì cũng có đều có, cho dù là nhu cầu ăn hay chơi.
Đường Uyển Tâm là lớp trưởng lớp ba, có trọng trách quan tâm đến tất cả bạn học. Từ điểm danh, sắp xếp chỗ dừng chân, sắp xếp hoạt động, không có nơi nào mà cô không phải tự tay làm lấy.
Biểu hiện lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304507/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.