Dứt lời, tay Lục Phong Châu run lên, di động rơi xuống mặt đất, đáy mắt dần dần hiện lên một tia lúng túng.
Cậu không dám nhìn thẳng Đường Uyển Tâm, khom lưng nhặt di động lên, ho khan một tiếng, “Cậu, cậu không uống, tôi uống!”
Nói xong cũng không đợi Đường Uyển Tâm đáp lại, cướp lấy cái ly trong tay cô, mở nắp, ngửa đầu uống.
“Này, coi chừng bỏng.” Khi Đường Uyển Tâm nói những lời này, Lục Phong Châu đã uống xong hai hớp.
Đừng nói, đúng thật là nóng chết đi được.
Nhưng mà, một thằng con trai không thể tỏ vẻ lúng túng trước mặt con gái được, cho nên vì thể diện, mặt ngoài nhất định phải chống đỡ.
Không quan tâm nóng hay lạnh, cậu lại uống thêm, lúc này, đã không còn đơn giản chỉ là bỏng nữa rồi, quả thực là ngọt chết người, hình như cậu lỡ tay cho quá nhiều đường rồi.
Đường Uyển Tâm thấy anh uống xong, nhịn không được mà bật cười, cười đến mức không dừng lại được, cô cười đến sốc cả hông.
Nếu kẻ khác dám cười mình như vậy, Lục Phong Châu nhất định tức giận, chẳng những nổi nóng, mà còn phải chửi cho kẻ đó một trận, nếu còn cảm thấy không vừa ý, thì trực tiếp dùng nắm đấm, chỉ là ——
Đối phương là Đường Uyển Tâm, giống như hết thảy đều thay đổi, tâm tình cũng thoải mái, khóe mắt cũng theo gương mặt tươi cười của cô, hơi hơi cong lên.
Lưu Môn Đình nằm bò trên cửa sổ, tay chống cằm, chớp chớp đôi mắt nhỏ hiếu kỳ nhìn cậu : “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304477/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.