Cơ Nhược Phong vừa dứt lời, trên vạt áo của Lạc Thanh Dương đã xuất hiện một điểm đỏ.
Điểm đỏ này nhanh chóng lan ra khắp ngực. Lôi Vô Kiệt kinh ngạc: “Hắn bị thương rồi.”
Cơ Tuyết xiết chặt Vân Khởi côn: “Cho dù hắn đã bị thương, lúc này có giết một hai người trong chúng ta cũng không phải việc khó gì.”
Lạc Thanh Dương cúi đầu nhìn vết máu trên ngực, không tiếp tục đi tới, khẽ cau mày như đang suy tư chuyỆn gì.
“Chết tiệt.” Tiêu Vũ quát khẽ: “Vô Tâm.”
Vô Tâm mặc quần áo đen luôn náu mình trong bóng tối bước ra. “Rời khỏi đây.” Tiêu Vũ xoay người, dẫn mọi người lặng lẽ đi khỏi.
Nhan Chiến Thiên phát hiện ra động tĩnh sau lưng, nói: “Bọn chúng đi rồi.”
Tạ Tuyên cau mày: “Lạc Thanh Dương chưa chắc đã bại, sao bọn chúng lại đi vội như vậy?”
“Bây giờ đúng là ngươi có thể liều chết tái chiến, sẽ có ít nhất một nửa trong số chúng ta chết ở đây.” Tiêu Sắt chống kiếm miễn cưỡng đứng dậy.
“Nhưng thương thế của ngươi sẽ khiến ngươi không thể làm được chuyỆn ngươi muốn làm nhất. Bây giờ ngươi phải lựa chọn! Cô Kiếm Tiên!”
Lạc Thanh Dương ngẩng đầu, nhẹ nhàng giơ kiếm.
“Cẩn thận!” Tư Không Thiên Lạc lập tức cầm thương che trước mặt Tiêu Sắt.
Lạc Thanh Dương đột nhiên quay người về phía cửa cung, cầm Cửu Ca kiếm trong tay ném ra.
“Ngắn hắn lại!” Lê Trường Thanh quát lớn, rút trường đao ra. Cửu Ca kiếm bay qua.
Đao gãy!
Hổ Bí lang đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719944/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.