Bạch Vương Tiêu Sùng ngồi trước giường, nói với Hoa Cẩm: “Thần y, bây giờ đã sắp bắt tay vào chữa trị. Nhưng ta còn chưa biết mình cần phải làm gì.
Tiêu Cảnh Hà ở bên cạnh mở miệng nói: “Hoàng huynh không cần hỏi nhiều như vậy, cứ nghe thần y là được.”
Hoa Cẩm lấy một mũi châm bạc ra, nhẹ nhàng hơ qua ánh nến: “Điện hạ
không cần làm gì cả.” Cô bỏ châm bạc ra, Mộc Xuân Phong đưa một chai thuốc lên, đổ nước thuốc trong đó lên trên châm bạc: “Thứ này gọi là Thần Tiên Túy, chỉ cần châm mười mũi lên người điện hạ, điện hạ sẽ mất tất cả
tri giác. Khi điện hạ tỉnh lại cũng là lúc thấy được ánh sáng.” “Thần y, ta không hiểu, rốt cuộc là làm thế nào?” Tiêu Sùng hỏi tới.
Hoa Cẩm suy nghĩ một chút rồi cau mày: “Phương pháp bất truyền, không thể nói cho ngươi.” Nói xong một mũi châm bạc đã đâm vào trước ngực Tiêu Sùng.
Cô vung tay, Mộc Xuân Phong lại đưa một mũi châm tới. Chỉ
trong giây lát, mười mũi châm bạc đã ghim vào người Tiêu Sùng. Đúng như lời Hoa Cẩm đã nói, hắn lập tức mất đi tri giác, hôn mê bất tỉnh. Hoa
Cẩm quay đầu lại nhìn Lăng Thiệu Hàn: “Người tiếp theo là ngươi. Ngươi cũng sẽ bị châm mười mũi Thần Tiên Túy. Nhưng ngược lại với hắn, sau khi tỉnh lại ngươi sẽ không thấy thế giới này nữa. Bây giờ có cần nhìn lại lần cuối không?”
Lăng Thiệu Hàn cười một tiếng: “Không sao. Thiệu Hàn không phải kiểu người đó, chuyỆn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719863/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.