Bách Lý Đông Quân ngửa đầu uống một ngụm rượu, tiện tay ném chén
rượu trong tay ra ngoài: “Khách ở bên ngoài, sao không vào uống một
chén.”
Người bên ngoài giơ tay nhận lấy chén rượu, giọng nói rất trẻ trung: “Chủ
nhân chưa mời, không dám vào.”
“Quý khách chưa báo tên, chủ nhân sao dám mời?” Bách Lý Đông Quân nói
đầy ẩn ý.
“Tên ta rất bình thường, không bằng các vị ở trong, cho dù có nói, chưa
chắc các vị đã từng nghe.” Người trẻ tuổi bên ngoài cung kính trả lời.
Tư Không Trường Phong siết chặt trường thương trong tay, nhìn Bách Lý
Đông Quân một cái. Bách Lý Đông Quân khẽ lắc đầu: “Không giống người
của Ma giáo.”
Giọng nói bên ngoài mỉm cười: “Bách Lý huynh đài, sao ngươi nhìn ra ta
không phải người trong Ma giáo?”
“Vì khí tức trên người ngươi rất bình thường, còn người trong Ma giáo luôn
tự cho mình là siêu phàm.” Bách Lý Đông Quân vỗ bình rượu trên bàn: “Chủ
nhân đồng ý, quý khách vào đi.”
“Tuân lệnh.” Người bên ngoài rốt cuộc cũng vén rèm che, từ bên ngoài đi
vào.
Tướng mạo bình thường không có gì lạ, vóc dáng hơi cao lớn, mặc áo xám
bình thường, thanh kiếm bên hông cũng chỉ là loại được bán giá mấy lượng
bạc ven đường.
Đúng như lời hắn nói, rất bình thường, điểm đặc biệt duy nhất là hắn rất trẻ
trung, tuổi tác chỉ cỡ Lý Hàn Y.
“Ta tên là Diệp Tiểu Phàm.” Thiếu niên nhếch miệng cười.
Bách Lý Đông Quân gật nhẹ đầu: “Chẳng hay Diệp tiểu huynh đệ tới đây
làm gì?”
Diệp Tiểu Phàm đột nhiên nghiêm mặt nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997594/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.