Non sông thay đổiPhía ngoài Tam Xà đảo có một chiếc thuyền lớn đang đậu lại, một cô gái
mặt trường bào màu trắng, hông dắt trường kiếm, đứng tựa người vào
thuyền nhìn về phía xa, do dự nói: “Hải ngoại tiên sơn, Bồng Lai tiên đảo,
trên đời thật sự có chỗ như vậy ư?”
Thuyền trưởng bên cạnh lau mồ hôi trên trán, hút một hơi thuốc: “Cô
nương, Tuyết Nguyệt thành các ngươi trả nhiều tiền bạc nên chúng ta cũng
đồng ý đi chuyến này. Nhưng ta đã nói với cô nương rất nhiều lần rồi,
không ai đi qua vùng biển này được, thuyền đi tới đây đều chìm cả.”
“Ta có bảo ngươi đi qua đâu.” Cô gái đeo kiếm ngáp một cái: “Cứ chờ ở đây
thôi.”
Thuyền trưởng nói đầy ẩn ý: “Chờ bao lâu?”
“Chờ bên kia có người tới.” Cô gái đeo kiếm lại ngáp một cái.
Thuyền trưởng cười: “Nếu mãi vẫn không có ai đến thì sao?”
Cô gái đeo kiếm nhún vai: “Thế thì lên đảo bắt rắn mà ăn. Ăn tầm một năm
nửa năm mà vẫn không ai tới thì chúng ta trở về.”
Thuyền trưởng hút một hơi thuốc dài rồi hạ giọng nói: “Cô nương thật biết
nói đùa.”
“Ta không nói đùa.” Cô gái cầm kiếm chạm tay vào trường kiếm bên hông.
Thuyền trưởng lạnh cả tim, lúc ở trên bờ hắn đã được chứng kiến kiếm
thuật của cô gái này, ở cạnh cô trên biển ba tháng liền mà vẫn bình an vô
sự nên hắn mới bớt lo lắng. Nhưng vừa rồi ngay lúc cô gái kia chạm vào
thanh kiếm, hắn đã cảm nhận được một chút sát ý.
Cô gái xoay người, trường bào phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997587/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.