“Làm gì có trẻ con...” Lạc Hà nở nụ cười hài hước, quay đầu nhìn ra ngoài
cửa sổ, con mắt lập tức trợn tròn: “Rõ ràng là rồng mà...”
“Rồng?” Bách Lý Đông Quân mỉm cười đứng dậy: “Sao ta lại thấy là tiên
nhân.”
Vô số tiên tử áo trắng từ trên mây bay xuống, tấm áo như tuyết trắng, kiếm
rơi như mưa, các tiên nữ mỉm cười với Bách Lý Đông Quân, nhanh chóng
nhảy múa.
Khuynh thành tuyệt thế.
Còn trong vô số tiên tử đó, chỉ có một vị là bắt mắt nhất, cho dù xung
quanh đều là những dung nhan tuyệt thế nhưng vẫn không thể che phủ
hào quang của cô. Cô nở nụ cười với Bách Lý Đông Quân, xuân về hoa nở.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi.” Bách Lý Đông Quân mỉm cười bước tới.
“Dừng!” Lạc Hà đột nhiên hét lớn, sau tiếng quát này mọi ảo ảnh trước mặt
đều tan mất. Hắn khôi phục tinh thần, phát hiện Bách Lý Đông Quân và Tư
Không Trường Phong vẫn đang cười ngớ ngẩn, nhất là Bách Lý Đông Quân
đang từ từ bước ra phía ngoài. Hắn vội vàng kéo Bách Lý Đông Quân lại,
sau đó quay sang hỏi tiểu nhị: “Nấm hôm nay bị sao vậy?”
Đúng là Hạ Quan có rất nhiều nấm. Có điều tuy nấm bình thường khá tươi
ngon, có thể ăn được nhưng cũng có nấm chưa độc, ăn vào sẽ bị ảo giác,
người trúng ảo giác thường làm một số chuyện đáng sợ. Dù sao Lạc Hà
cũng sinh sống ở đây từ nhỏ, sau khi rơi vào ảo anh nhanh chóng ý thức
được có vấn đề nên mới thoát ra được.
Tiểu nhị vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997470/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.