Thần Châu to lớn như vậy, phía bắc của Bắc Ly là Bắc Man, nơi đó là nhất
trọng thảo nguyên bao la rộng lớn, mùa đông giá rét kéo dài, mùa hè thì
cát vàng phủ đầy trời, nghe nói không tới một nửa số trẻ em bình thường
có thể sống tới lúc thành niên. Tây bắc của Bắc Man và Bắc Ly còn có một
vùng đất nhỏ hẹp, nơi đó là vạn trượng băng nguyên, càng ít dấu chân
người. Phía nam của Bắc Ly là Nam Quyết lại là cả năm không có mùa đông,
khí hậu nóng nực ẩm ướt, rất nhiều người sống cả đời cũng không thấy
được một trận tuyết. Phía tây của Bắc Ly là ba mươi hai Phật quốc Tây Vực,
nơi đó đất đai cằn cỗi, nghe nói đi tiếp về tây là có một đại lục nhưng chưa
bao giờ thấy có người đi ra. Còn phía đông Bắc Ly là Ly Hải mênh mông,
trên Ly Hải có đảo quốc nhỏ lẻ, cư dân nơi đó sống trên biển quanh năm
suốt tháng, chưa từng tới đại lục. Phía cuối của Ly Hải là hòn đảo của tiên
nhân, đi qua đảo tiên nhân là thấy được động thiên khác.
Cho nên trên Thần Châu đại lục, nếu muốn thấy được gió tuyết bốn mùa,
núi sông hùng vĩ, chỉ có một mình Bắc Ly là thỏa mãn được nguyện vọng
này. Lý tiên sinh mở bức bản đồ ra, nói là bản đồ nhưng càng giống một
bức tranh được cuộn tròn, vì trên đó không đánh dấu từng tòa thành trọng
yếu mà là những nơi có cảnh sắc tươi đẹp nhất Bắc Ly. Có điều Bách Lý
Đông Quân xưa nay sinh sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997431/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.