Mọi người ồ lên.
Ở đây có người biết có lẽ võ công của Diệp Đỉnh Chi khá cao cường, nhưng
không ai dự đoán được chỉ đối mặt một lần mà Lâm Tại Dã đã bị Diệp Đỉnh
Chi đánh bay.
“Thắng bại đã phân?” Lôi Mộng Sát cúi đầu mỉm cười.
Diệp Đỉnh Chi hạ xuống đất, vung ống tay áo: “Ta đã nói rồi, ta không để
tâm.”
Lâm Tại Dã xoay người cắm kiếm xuống đất, cả người cả kiếm kéo thành
một cái khe dài trên mặt đất. Hắn ngẩng đầu lên, lại phát hiện Diệp Đỉnh
Chi đạp một chân lên chuôi kiếm của mình.
“Ngươi còn kiên trì hơn trong tưởng tượng của ta, nhưng trước lực lượng
tuyệt đối, có kiên trì cũng chẳng mấy tác dụng.” Diệp Đỉnh Chi nhìn từ cao
xuống, ngạo nghễ nói.
“Đừng coi thường người khác!” Lâm Tại Dã gầm lên một tiếng, thanh huyền
thiết kiếm trong tay lập tức chia thành hai.
“Trong huyền thiết kiếm còn có huyền cơ!” Có người kinh ngạc hô lên.
Chỉ thấy Lâm Tại Dã lập tức chia huyền thiết kiếm thành hai, một thanh phi
thẳng về phía Diệp Đỉnh Chi, một thanh nắm trong tay, nhắm thẳng vào
ngực Diệp Đỉnh Chi. Diệp Đỉnh Chi mỉm cười, ngửa người lật mình, một tay
nắm lấy thanh huyền thiết kiếm bị phóng đi, tiếp đó tránh kiếm tiếp theo
của Lâm Tại Dã, lại xuất kiếm đánh xuống! “Được rồi.” Một giọng nói điềm nhiên vang lên.
Kiếm của Diệp Đỉnh Chi ngừng trước yết hầu của Lâm Tại Dã một tấc, bị hai
ngón tay kẹp lại, không thể tiến thêm chút nào. Lôi Mộng Sát thu hồi song
chỉ, cao giọng nói: “Diệp Đỉnh Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997363/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.