Rốt cuộc nén hương lớn trong Thiên Kim Thai cũng cháy tới điểm cuối, các
thí sinh hoặc thông qua hoặc thất bại, đa số đều có kết quả, chỉ còn Diệp
Đỉnh Chi và Bách Lý Đông Quân ngồi đấy, không hề hoang mang.
“Xem ra ngươi định chờ tới thời khắc cuối cùng mới chịu nộp bài thi.” Diệp
Đỉnh Chi dò hỏi.
Bách Lý Đông Quân nhìn con trâu trông có vẻ đã chín tới mê người: “Còn
ngươi thì sao? Hình như thịt trâu của ngươi xong rồi mà.”
Diệp Đỉnh Chi rải chút bột hương cuối cùng lên: “Sắp rồi, chỉ chờ rượu ngon
của ngươi, đó là rượu ngon phối với món ngon.”
“Còn nửa canh giờ cuối cùng.” Linh Tố cao giọng nhắc nhở.
“Đến lúc rồi.” Bách Lý Đông Quân vén cái chăn bông kia lên, cầm cục bột
nếp kia đổ vào trong vò rượu. Chỉ thấy làn nước rượu lỏng óng ánh như
nước trong chảy xuống, đồng thời một mùi thơm tỏa ra, hòa với mùi thịt
trâu nướng nồng nặc đó, cảm giác càng sảng khoái.
“Thí sinh Bách Lý Đông Quân, nộp bài.” Khóe miệng y khẽ nhếch lên, có vẻ
cực kỳ tự tin.
Đồ Đại Gia duỗi lưng: “Vị này đúng là hào sảng, người khác chỉ đưa có một
bình rượu, hắn thì cho cả vò.”
“Đồ Đại Gia muốn nếm thử không?” Liễu Nguyệt công tử cười nói.
Đồ Đại Gia ngượng ngùng xua tay: “Vừa rồi đã khiến công tử cười chê rồi.”
“Rượu đó đúng là rượu ngon, Đồ Đại Gia đâu có nói sai. Linh Tố, lấy hai
chén đến đây.” Liễu Nguyệt công tử nói.
Linh Tố gật đầu, nhận hai chén đi lên, chia ra cho Đồ Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997359/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.