Núi Thanh Thành.
Vốn dĩ trong giới Đạo môn trên giang hồ, núi Thanh Thành chỉ miễn cưỡng
coi là nhất lưu, nhưng uy danh của chưởng giáo Lữ Tố Chân càng ngày
càng cao, ngay cả quốc sư đương nhiệm ở Thiên Khải Thành, Tề Thiên Trần
cũng tôn ông là Thiên Ngoại Chân Tiên, cho nên mấy năm gần đây địa vị
của ông trong giới võ lâm càng lúc càng cao, trở thành người đứng đầu
Đạo môn sánh ngang với Võ Đang.
“Nhớ khi ta còn nhỏ, trên con đường này, chạy từ chân núi định núi, dọc
đường thông suốt, không ai ngăn cản.” Vương Nhất Hành chỉ con đường
núi bị khách hành hương chiếm lĩnh, cảm thán nói: “Bây giờ lại là lên núi
không dễ, xuống núi khó.”
“Vương sư thúc, các Đạo môn khác thấy cảnh tượng này khéo cầu còn
chẳng được!” Tiểu đạo đồng vừa cười vừa leo núi.
“Đi thôi.” Vương Nhất Hành kéo vạt áo tiểu đạo đồng, đi lên trên núi, dọc
đường khách hành hương thấy vậy đều cúi người quỳ lạy: “Đúng là tiểu
thần tiên của núi Thanh Thành.”
Vương Nhất Hành dẫn tiểu đạo đồng tới Tam Thanh Điện, chỉ thấy bên
ngoài có một tiểu đạo sĩ khoảng mười một mười hai tuổi đang ngồi trên
bậc thang, tay cầm một quả đào lớn.
“Ăn xong quả này là chỉ còn có một, ăn thêm quả nữa là phải chờ sang
năm.” Tiểu đạo sĩ ngồi đó lẩm bẩm.
Vương Nhất Hành đi tới xoa đầu nó: “Ngọc Chân, còn chưa ăn hết đào à?”
Tiểu đạo sĩ tên là Ngọc Chân ngẩng đầu lên, vẻ mặt đau buồn: “Đúng vậy,
nhưng đây là quả cuối cùng rồi. Huynh nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997348/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.