Tính ngàn vạn đường, Tiêu Nhược Phong vẫn không tính được Bách Lý Lạc
Trần lại để Bách Lý Đông Quân chạy ngay lúc này. Đường đường là quân
hầu nhất phẩm của phủ Trấn Tây Hầu, sao lại làm chuyện không biết xấu hổ
như vậy.
Ngay cả Bách Lý Lạc Trần sắc mặt cũng rất tệ, ông cả giận nói: “Không phải
ta cố tình bảo nó đi!”
Bách Lý Thành Phong vội vàng hỏi quản gia: “Bây giờ đi đến đâu rồi? Đã ra
khỏi thành chưa?”
Quản gia lắc đầu lia lịa: “Đã phái người đuổi theo, hiện giờ công tử còn
chưa rời thành, vẫn ở trong thành...”
“Ở trong thành làm cái gì?” Bách Lý Thành Phong nhíu mày nói.
Quản gia do dự một hồi rồi cúi đầu nói: “Công tử nói, ngài ấy muốn đạp tan
Càn Đông Thành.”
Bách Lý Lạc Trần quay đầu lại nhìn Tiêu Nhược Phong một cái, sắc mặt Tiêu
Nhược Phong nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hắn cúi đầu nói: “Hầu gia, thất
lễ.”
Bách Lý Lạc Trần thở dài: “Đi xem đi.”
“Tiểu công tử!” Càn Đông Thành, trên đường Trường An, tiếng hô vang lên
liên tục.
Rốt cuộc vị tiểu công tử từ nhỏ đã hay cưỡi ngựa từ đường này sang đường
khác đã tái hiện ở Càn Đông Thành, đám tiểu thương lại thấy mong chờ,
nhiệt tình hô hào với y: “Tiểu công tử, hôm nay đến đâu chơi?’
“Hôm nay không đến đâu, chỉ cưỡi ngựa!” Bách Lý Đông Quân đáp.
“Bánh táo đỏ vừa ra lò, tiểu công tử đón lấy.” Một tiểau thương ném một
chiếc bánh táo đỏ nóng hổi ra.
Bách Lý Đông Quân giơ tay đón lấy, cắn muốn một cái: “Ngon!”
“Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/3997340/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.