Dịch: Athox Nhìn nụ cười đầy ẩn ý của Thanh Ca công tử, Bách Lý Đông Quân lập tức hiểu ngầm, gãi gãi đầu: “Không dám không dám.
Thật ra không có gì đâu, đừng nghe bọn họ bịa đặt, không phải cái gì cũng tin...”“Đừng nhiều lời vô nghĩa nữa.” Lôi Mộng Sát đột nhiên mở miệng ngắt lời bọn họ.Cả ba đều thấy khó hiểu trong lòng, nghĩ thầm chẳng phải người lắm lời vô nghĩa nhất ở đây chính là ngươi à?Lôi Mộng Sát làm lơ ánh mắt hai người khác, chỉ hỏi Thanh Ca công tử: “Lạc Hiên, sao ngươi cũng tới?”Thanh Ca công tử Lạc Hiên nhíu mày: “Không chỉ ta tới, bọn họ cũng tới?”Lôi Mộng Sát cả kinh: “Bọn họ tới cả à? Đâu đâu đâu?”“Ngoài ta tới tiếp ứng ngươi, những người còn lại đi làm chuyện quan trọng hơn.
Đương nhiên còn tên tuyệt đối không rời khỏi Thiên Khải Thành, hắn phụ trách bố trí chuyện đằng sau.” Lạc Hiên đáp.Lôi Mộng Sát nhún vai: “Ta còn tưởng chỉ mình ta chịu làm chuyện này, chuyện của vùng Tây Nam này dính líu tới quá nhiều môn phái, gia tộc.
Các ngươi nhúng tay vào...”“Chúng ta nhúng tay vào, đương nhiên gia tộc sẽ không đồng ý.
Ngoài tên đệ tử bị Lôi gia bảo trục xuất nhà ngươi, đúng là đám người chúng ta không thể công khai tham gia chuyện này.
Nhưng huynh đệ là huynh đệ, gia tộc là gia tộc, chúng ta tới chỉ vì huynh đệ.
Vị ở Thiên Khải Thành nói, Cố Kiếm Môn không thể chết được, đây là giới hạn thấp nhất của chúng ta.” Thanh Ca công tử Lạc Hiên tướng mạo nho nhã tuấn tú, nhưng khi nói câu cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-bach-ma-tuy-xuan-phong/231196/chuong-11.html