Editor: Selene Lee
Lạc Thủy dùng ánh để biểu lộ sự khó hiểu.
Lam Khanh thận trọng hỏi: " Em có thích trẻ con không? "
Sao? Mặc dù cô rất thích trẻ con...Nhưng mà cô và anh cũng chưa tiến triển nhanh tới vậy mà?
Lam Khanh nhìn Lạc Thủy đứng ngay đơ, không còn cách nào khác mà phải nói tiếp: " Ban nãy em đang ngủ thì thằng nhóc nhà dì anh gọi điện thoại tới, nửa khóc nửa nháo đòi chúng ta dẫn nó đi chơi "
Lạc Thủy nghe xong thì thiếu chút nữa muốn đập chết mình, trong đầu toàn nghĩ gì đâu không....Cô vội cã chuyển suy nghĩ, ba người là con số an toàn, vì thế bèn nở một nụ cười xấu hổ tiêu chuẩn: " Em rất thích trẻ con, nhất là mấy đứa lanh lợi như thế, chúng ta cùng đi đi "
Lam khanh muốn nói lại thôi, những ý nghĩ trong đầu đều biến thành một nụ cười: " Cảm ơn em "
Hai người đi ra khỏi hầm xe, Lam Khanh lập tức lấy điện thoại ra gọi.
Chưa đầy mấy phút sau đã thấy một cậu nhóc chạy đến trước mặt hai người, cậu mặc một bộ đồ thể thao màu lam nhạt, đeo balo trên vai nom vô cùng ra dáng.
Lạc Thủy nhìn cậu nhóc chạy đến gần, không khỏi cảm thán trong lòng: Nhìn xem mắt kia, mi kia...Chắc chắn vài năm sau sẽ trở thành một tên họa thủy...Phần lớn trẻ con ở tuổi này đường nét còn chưa rõ ràng, thư hùng khó phân, vậy mà cậu nhóc này thì ngược lại...Mắt mi sáng ngời có phần giống Lam Khanh, sống mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-mot-gao-nuoc/3236407/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.