Editor: Selene Lee
Xuyên qua những bậc thềm ngọc, băng qua một con sông ngầm dưới lòng đất lại là một lối đi dài dằng dặc và ngoằn nghèo lạ thường, mà nơi sâu nhất của lối đi đại khái chính là lăng tẩm được đặt ở trung tâm mộ huyệt.
Hai người đến viếng thăm, vóc dáng tiều tụy lại không mang theo giày, cứ để chân trần mà bước. Bọn họ đang quấy nhiễu giấc ngủ bình yên của người chết!
Ánh nến ngày càng mờ mịt.
Ngõ cụt! Cuối con đường này lại là một ngõ cụt! Trước mắt chính là một vực thẳm sâu hun hút, rơi xuống chỉ có nước tan xương nát thịt. Tuy ánh nến mơ hồ chỉ có thể soi đến miệng vực, nhưng hai người lại cảm thấy rợn cả tóc gáy, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng.
" Không đi được nữa sao? " - Lạc Thủy nhíu mày, cô liền cúi xuống nhặt một viên đá lên, muốn dùng nó để xem xét độ sâu của vực thẳm, nhưng mãi không nghe được tiếng viên đá chạm đất.
Mọi thứ đều im lặng đến đáng sợ, chỉ có tiếng gió lạnh đang gào thét bên tai.
Nam Cửu Khanh cảm thấy không ổn, vội vã nói: " Mau lùi lại "
Lạc Thủy nghe được chỉ thị của Nam Cửu Khanh, mặc dù không rõ lắm nhưng cô cũng dùng hết sức lực để lùi về phía sau.
" Vèo vèo vèo " - Đột nhiên có mấy thanh âm kỳ lạ vang lên, Lạc Thủy quay đầu lại nhìn, sau đó lạnh hết cả gáy...Nơi cô và đại thần vừa đứng vài giây trước đã bị những mũi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-mot-gao-nuoc/3236392/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.