Cảnh sát đến nhà xem xét tình hình, cuối cùng xác định không phải là trộm cướp. Tiểu Trần sau đó nhìn lại, đúng là cũng không mất thứ gì, chỉ là khi mới tiến vào nhà thấy một phòng lộn xộn đổ vỡ, lại không thấy Thiệu Hoa đâu nên cậu mới nghĩ nhầm là có bọn trộm cướp tới.
Cảnh sát nói với cậu, một khi họ tìm được người nhất định sẽ thông báo ngay cho cậu biết, cậu cứ kiên nhẫn ở nhà chờ tin tức. Tiểu Trần làm sao có thể ngồi không chờ đợi? Cảnh sát vừa mới rời khỏi Tiểu Trần liền ra xe đi khắp thành phố tìm người.
“Thiệu tổng!” Tiểu Trần tìm không lâu thì nhận được điện thoại của cảnh sát, nói Thiệu Hoa đang nằm trong bệnh viện trên đường Tân Hải. Tiểu Trần lập tức lái xe đến bệnh viện. Đến nơi Tiểu Trần thấy Thiệu Hoa đang ngồi trên ghế, sau đầu còn dán một miếng gạc trắng, trên áo sơ mi rõ ràng còn có cả vết máu.
“Cậu là gì của anh ấy?” Cảnh sát hỏi Tiểu Trần.
“Tôi là trợ lý của anh ấy.”
Cảnh sát quay ra hỏi Thiệu Hoa: “Phải không?”
Thiệu Hoa cúi đầu, mặt mày nhăn lại, quay đầu không thèm để ý đến cảnh sát. Đợi một lúc lâu không có phản ứng cảnh sát cũng tự biết đây là ngầm thừa nhận, liền quay sang nói với Tiểu Trần: “Chúng tôi đi trước, cậu mau đưa anh ấy về nhà! Chúng tôi nói muốn đưa anh ấy về nhưng anh ấy sống chết không chịu đi.”
“Vết thương kia là?” Tiểu Trần chỉ tay vào chỗ gạc trắng dán sau đầu Thiệu Hoa.
“Lúc chúng tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492105/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.