Tác giả cũng thật biết hành người. Haizzzzz!!!
“Thiệu Hoa, ngày mốt em phải cùng khách hàng đi tỉnh khác, đây là vị khách hàng cuối cùng rồi, sau đó em sẽ toàn tâm toàn ý giữ chức vụ cô bảo mẫu của anh.”
“Ha ha.” Thiệu Hoa cưng chiều véo cái mũi của Nguyệt Tâm một cái.
“Anh nhất định lúc nào cũng phải nhớ mang thuốc trên người đấy! Thuốc chữa tim, thuốc chữa mắt đều phải mang đủ, cuối tuần tốt nhất đừng đi làm để em đỡ lo…”
“Em yên tâm đi, ra ngoài nhớ chú ý an toàn, đừng ăn mấy đồ linh tinh này nọ.”
“Anh không nghe ăn bẩn sống lâu à.” Nguyệt Tâm lè lưỡi trêu anh.
Tin tức khẩn cấp: Chuyến bay mang số hiệu F9022 gặp phải dòng khí lưu động mạnh, hạ cánh khẩn cấp. Máy bay được xác định lao về phía khu rừng… Trước mắt đội cứu viện đang khẩn trương tiến hành tìm kiếm người gặp nạn…
Thiệu Hoa nhìn đồng hồ, có lẽ nào chính là máy bay mà Nguyệt Tâm đi. Nguyệt Tâm mặc dù không nói cho anh cụ thể chuyến bay của cô nhưng khi Thiệu Hoa gọi điện cho bên hãng hàng không thì luôn trong tình trạng không kết nối được.
“Tiểu Trần.” Thiệu Hoa đứng dậy gọi Tiểu Trần đưa anh tới sân bay thì hai mắt chợt lại bị bao phủ bởi một màu đen. Tiểu Trần tiến vào, chạy nhanh tới cho Thiệu Hoa uống thuốc rồi đưa anh tới bệnh viện.
“Tiên sinh, anh đừng quá kích động, như vậy đối với mắt anh không tốt.”
“Tôi đã biết, hiện tại tôi có thể đi được chưa?” Thiệu Hoa hỏi.
“Được, có thể. Nhớ kỹ, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492100/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.