Sau khi hưởng thụ bữa tối với ánh nến, Nguyệt Tâm còn thu hoạch được 3 quyển album ảnh. Thứ này đối với Chu Nguyệt Tâm mà nói so với ba nghìn vạn còn đáng giá hơn, đó chính là tất cả ảnh chụp của Thiệu Hoa từ nhỏ cho đến khi 18 tuổi.
Thời gian như chảy ngược về quá khứ, tất cả đều lưu lại trong mấy cuốn album này…
Dì Tình từ ngăn kéo lấy ra quyển album, theo thói quen vuốt tấm bìa một cách cẩn thận. Tuy rằng không có bụi bẩn nhưng bìa sách đã rất cũ, bên ngoài đã bạc phếch theo năm tháng. Dì Tình đưa cuốn album cho Nguyệt Tâm: “Chu tiểu thư, đây đều là ảnh chụp của đại thiếu gia trước kia.”
“A” Nguyệt Tâm tâm tình kích động nhận lấy cuốn album, ánh mắt dừng trên mặt bìa một lúc lâu. Cô hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi mở từng trang, nhưng mới lật được hai trang nước mắt đã trào ra.
Thiệu Hoa ở trong trang sách chính là hình ảnh mà thế nào Nguyệt Tâm cũng nghĩ không ra: lúc còn nhỏ hơi béo, khuôn mặt mũm mĩm trông đáng yêu cực kỳ, nhìn ảnh chụp thôi cũng khiến cho người ta nhịn không được muốn đến véo một chút cái khuôn mặt nhỏ nhắn ấy; lúc lớn hơn một chút đã có thể nhìn ra tính cách nghịch ngợm, mọi bức ảnh của tiểu Thiệu Hoa dường như không bức ảnh nào là cậu bé trong đó chịu ngồi yên, không phải là chạy thì là đang trèo cây; những bức ảnh thời thiếu niên thì nhìn thấy một cậu thanh niên có phần chững trạc hơn, rất nhiều ảnh đều mặc những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492094/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.