“Anh! Anh đang ở đâu? Em xảy ra chuyện rồi, em, em…” Thiệu Hằng gọi điện cho Thiệu Hoa, ngữ khí vô cùng khẩn trương, còn mang theo cả tiếng khóc nấc lên.
“Thiệu Hằng, bình tĩnh, nói chậm một chút, hiện tại em làm sao?”
“Em ở ngoại ô phía Bắc, anh, em rất sợ, anh mau tới đây, mau lên đi.” Nói xong Thiệu Hằng bật khóc.
“Xảy ra chuyện gì? Có muốn báo cảnh sát trước hay không?”
“Không, không, không, anh, anh cứ đến đây trước đi, ngàn vạn lần đừng báo cảnh sát.”
“Được rồi, em cụ thể đang ở đâu?”
“Chờ, từ từ để em tìm biển báo đường.”
Thiệu Hoa căn cứ vào địa điểm Thiệu Hằng cung cấp, lái xe đến rồi tìm được cậu.
Anh dừng xe, hình ảnh trước mặt làm anh sợ run người: một chiếc xe lái lệch khỏi đường, đầu xe đã méo mó do đâm vào một gốc cây, bên ghế phụ còn có một cô gái nằm sấp xuống.
“Sao lại thế này?” Nói xong Thiệu Hoa liền cầm lấy di động bấm 120.
Thiệu Hoa lập tức với lấy điện thoại của Thiệu Hoa, vừa quỳ xuống vừa khóc nức nở: “Cô ấy chết rồi. Ở kia còn có một người nữa.”
Dọc theo phương hướng mà Thiệu Hằng chỉ tay, Thiệu Hoa nhìn thấy trong bãi cỏ còn có một người. Anh đi qua nhìn thử, thiếu chút nữa nhổ ra: đó là một phụ nữ có thai. Hình như đâm vào đúng đứa trẻ trong bụng. Người phụ nữ giống như là bị kéo lê trên đường lớn, đường cái bên cạnh còn có một vệt máu dài.
“Em, là em đâm?”
“Vâng” Thiệu Hằng càng khóc càng lớn “Anh, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492083/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.