Gần đây, Thiệu Hoa thường xuyên gọi điện nói không thể đến ăn cơm tối, dì Tình có chút lo lắng, không biết có phải Thiệu Hoa lại phát bệnh gì đó mà muốn gạt bà.
Hôm nay Thiệu Hoa đến ăn cơm, dì Tình không nhịn được mở miệng hỏi: “Đại thiếu gia ——“
“Vâng”
“Gần đây cậu không đến ăn cơm, có phải xảy ra chuyện gì không?”
“À — Không có gì. Cháu, cháu có một người bạn, hay cùng cô ấy ăn cơm chiều với nhau.”
“Phải không? Thật sự?” dì Tình kích động đến nước mắt chảy ra. Nếu là Thiệu Hoa của trước đây luôn là cái phong độ chỉ có con nhà giàu mới có, dì Tình còn nghi ngờ cô gái ấy tiếp cận là có động cơ. Nhưng nếu là Thiệu Hoa của hiện tại, đã từng ngồi tù, nghèo khổ, lại bệnh tật triền miên, cô gái này lại đến nấu cơm cho cậu, như vậy cô gái ấy thực sự thương cậu. Nếu đem ra để so sánh thì dì Tình vẫn yêu thương cậu như những ngày mà cậu còn nhỏ, hiện tại bà so với trước kia ở Thiệu Gia thì càng thương cậu hơn, tình cảm của bà cho đến giờ không phải bởi vì tiền.
“Vâng, cô ấy rất tốt với cháu.” Thiệu Hoa có chút ngượng ngùng, nhưng anh vẫn muốn cho sẻ cho dì Tình biết Nguyệt Tâm đối với anh thật quá tốt, anh lại nói: “Cô ấy, không tăng ca đều ngủ ở chỗ cháu, mỗi sáng đều giúp cháu xoa bóp chân tay, bệnh thần cương của cháu hiện giờ tốt hơn nhiều.”
“Tốt, tốt” Dì Tình lần đầu cảm thấy vui vẻ như vậy, cũng mừng cho đại thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492069/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.