"Khụ khụ, khụ khụ..." Thiệu Hoa ho khan càng ngày càng nhiều.
"Chúng ta mau trở về thôi, trong phòng sẽ ấm hơn."
"Được."
Lần này, Nguyệt Tâm đi trước Thiệu Hoa, đưa tiền cho lái xe, quay đầu nói với Thiệu Hoa: "Anh tặng em một chuyến đi chơi công viên, em tặng anh một chuyến xe về nhà."
"Ha ha."
Trở lại gác xép đã hơn ba giờ sáng. Lúc trước khoảng gần nửa tiếng nữa Thiệu Hoa sẽ bị đồng hồ báo thức gọi dậy, nằm ở trên giường chờ tay chân hết căng cứng.
Nguyệt Tâm mở ra lò sưởi, hỏi Thiệu Hoa, "Ấm không?"
"Ừ" Thiệu Hoa ngồi trên giường, lại kéo Nguyệt Tâm, nhường cô ngồi kế bên mình, nói : "Cùng nhau làm ấm ."
Nguyệt Tâm vươn tay, mở ra năm ngón tay ra sưởi ấm. Cô lại lôi tay Thiệu Hoa ra, cùng nhau sưởi ấm . Lúc này mới phát hiện, trên tay anh lại nứt da thật nghiêm trọng, tay trái không thể động đậy thì nứt càng nhiều hơn.
"Tại sao lại như vậy?"
"Trời lạnh ."
"Em đương nhiên biết là trời lạnh ! Bản thân anh mà cũng không quan tâm sao? Như vậy nghiêm trọng!"
Nguyệt Tâm tức giận, xoa xoa tay phải Thiệu Hoa, cô không dám đụng vào tay trái của anh, lo lắng bản thân mình làm đau anh.
"Hàng năm đều bị vậy, không có biện pháp ."
Nguyệt Tâm liếc trắng mắt, không nói gì, tiếp tục xoa xoa. Cô biết, sinh nứt da là không thể chữa, sinh năm thứ nhất, sẽ có năm thứ hai, hơn nữa cơ hồ thuốc gì cũng không dùng được, chỉ có chờ trời ấm áp hơn.
Nguyệt Tâm buông tay phải của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492066/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.