"Đing đing đing" Một hồi chuông báo thức reo lên, làm Thiệu Hoa cùng Nguyệt Tâm đều tỉnh giấc. Nguyệt Tâm mở đèn lên, nhìn đến chuông báo thức ngay cạnh bên gối của Thiệu Hoa , anh cũng tỉnh, nhưng không tắt đồng hồ. Nguyệt Tâm đợi một chút, nhìn anh còn không có ý muốn tắt cái đồng hồ chết tiệt đó, trừng mắt nhìn anh một cái, chạy tới đem đồng hồ báo thức tắt đi. Cô nhìn thấy, mới 3: 30!
"Sao anh không chết đi, không tắt chuông báo thức ầm ĩ chết được? !"
"Reo năm phút , nó sẽ không reo nữa."
"Anh! Anh thế nào lười như thế chứ!"
Thiệu Hoa nhìn Nguyệt Tâm liếc mắt một cái, dời ánh mắt, không nói lời nào. Nguyệt Tâm giơ chân tắt đèn, ngồi lên trên ghế , tiếp tục nằm sấp ở trên bàn ngủ, chỉ một lát sau liền ngủ thiếp đi. Nguyệt Tâm mơ mơ màng màng nghe được có động tĩnh, cô ngẩng đầu, hoảng sợ, trong phòng có một người đang đứng!
"A!" Cô kêu một tiếng.
"Là tôi." Thiệu Hoa nói đến.
"Sao anh không bật đèn lên? Dọa chết người!"
"Tôi sợ sẽ làm cho cô tỉnh giấc." Nói xong, Thiệu Hoa đi tới cửa mở đèn lên . Chu Nguyệt Tâm nhìn xem đồng hồ, mới 4 giờ rưỡi quá một chút.
" Sớm như vậy anh thức dậy làm gì?" Cô đứng lên lại sờ sờ trán anh, còn hơi nóng một chút, bất quá uống thuốc thuốc hạ sốt sẽ mau bớt thôi .
"Anh còn sốt!"
Thiệu Hoa cười cười, "Không có việc gì."
"Sớm như vậy thức dậy làm gì?" Nguyệt Tâm lại hỏi một lần.
"Đi làm."
"Đi làm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492060/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.