Mọi người ơi, chương này không phải là kế tiếp của
Thiệu Hoa tìm đến văn phòng luật “Kim Mậu”, nhưng không ai dám tiếp nhận case của anh cả. Đang muốn rời khỏi đó, sau lưng bỗng vang lên tiếng nói: “ Anh nâng mức thù lao lên 20%, đến lúc đó tôi sẽ nhận case này”. Thiệu Hoa quay đầu, thấy một cô gái có vóc dáng rất giống với nhưng cô nữ sinh cấp ba, anh cười: “ Được”
Nguyệt Tâm vừa đến Kim Mậu, nghe nói có người muốn tìm luật sư nhưng đa số mọi người đều nói rằng khả năng thắng của case này chỉ vô cùng mỏng manh nên không ai chịu nhận. Kinh nghiệm của cô cũng chỉ như tờ giấy trắng, nhận case này cũng là cơ hội rèn luyện tốt. Thua cũng không hề gì, còn thắng thì có thể nhanh chóng nổi tiếng trong giới luật sư. Đối với người mới đây không phải là một case rất tuyệt hay sao?
“ Anh Thiệu, xin chào, tôi là Chu Nguyệt Tâm”
”Cô Chu, xin chào”
“Trước tiên anh hãy kể cho tôi nghe một chút về case tôi sắp nhận đi”
“…” Lời kể của Thiệu Hoa đứt quãng bởi những tiếng ho không ngừng. Nguyệt Tâm nhìn anh thật kĩ : Ban nãy khi anh còn đứng đã thấy rất cao, nhưng lại rất gầy , chẳng khác nào một bộ xương di động, gương mặt hốc hác, mắt lõm sâu, ngón tay tựa như những đốt trúc, sắc mặt vừa vàng vừa trắng, vàng giống như thiếu dinh dưỡng, còn trắng giống như có bệnh,… Tóm lại, trong cảm nhận của cô Thiệu Hoa giống y hệt Lâm Đại Ngọc có khi anh còn hơn cả Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa/1492057/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.