Nhã Du ôm đứa bé trong lòng, có chút không đành lòng, nhẹ nhàng vỗ về, đem đứa bé đang ngủ say đến ngọt ngào giao cho Kì Chung Ly, Kì Chung Ly đưa mắt nhìn gương mặt non nớt của đứa bé mới sinh tên Thương Dịch trong lòng, sau đó mới đưa cho Kì Hủ Thiên.
Kì Minh Nguyệt đến lúc này cũng đã đoán được tâm tư của phụ hoàng, ban tên cho đứa bé kia, lại muốn Kì Chung Ly đưa đến, không chỉ đơn giản là muốn đến thăm như vậy, hẳn đây chính là lễ vật đã được định sẵn trước khi xuất cung.
"Đây chính là người thừa kế tương lai của Thương Hách, Thương Dịch, Kì Thương Dịch" Thản nhiên nhìn lướt qua đứa bé trong lòng, Kì Hủ Thiên đưa bé qua cho Kì Minh Nguyệt kế bên "Minh Nhi có thích không?"
Kì Minh Nguyệt đón lấy, nhìn khuôn mặt tí xíu của đứa bé trong lòng mình, tuy còn nhỏ lại còn đang ngủ say sưa nhưng cũng có thể nhìn ra nét tuấn tú, mi thanh mục tú, đầu ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn trên làn da non mềm, cảm giác mềm mại này như hấp dẫn ngón tay y, khiến y không nhịn được mỉm cười "Tiểu Thương Dịch đáng yêu như thế này, Chung Ly luyến tiếc?"
Hỏi Kì Chung Ly như vậy nhưng ánh mắt của y lại nhìn vào Nhã Du, là mẹ của đứa bé, làm sao lại đành lòng rời xa con mình, cho dù có vinh hoa phú quý, quyền lực địa vị, nhưng một nữ tử như Nhã Du sẽ không xem trọng những thứ này, như vậy, làm cách nào để nàng đưa đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394310/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.