Qua giữa trưa một chút, hai người ở trong phòng vẫn chưa ra, thuộc hạ của Kì Chung Ly cũng đến mấy lần hỏi khi nào mới có thể cầu kiến nhưng không ai đưa ra câu trả lời chính xác được, người đó chỉ đành quay về ngày mai lại đến.
Trong sân khách điếm được bao trọn rất yên lặng, hết giữa trưa, bóng đêm dần dần buông xuống, hai người trong phòng rốt cuộc cũng sai người mang nước lên tắm rửa, lúc này đã là hoàng hôn.
"Phụ hoàng..." Nghe thấy tiếng đặt thùng tắm xuống cùng với người hầu đã lui ra, Kì Minh Nguyệt vươn tay từ trong màn ra "Nói là chú ý đến thân thể của ta, sao ta lại không thấy ngươi bớt phóng túng vậy?" Cứ tiếp tục như vậy, dứt khoát không cần đi đâu nữa hết, cả ngày đều ở trong khách điếm như vậy càng hợp ý phụ hoàng hơn.
Cánh tay trần trụi lộ ra khỏi màn, không có quần áo che đậy khiến cho người ta nghĩ tới người trong màn giờ phút này người không mảnh vải, dáng vẻ hấp dẫn vô cùng, Kì Hủ Thiên đến gần, cúi người hôn lên làn da trắng nõn "Minh Nhi ở ngay trước mặt phụ hoàng, phụ hoàng làm sao kiềm chế đây..."
Đẩy tấm màn ra, Kì Hủ Thiên ngồi lên giường "Đã nhiều ngày đều ở đây, không cần cưỡi ngựa lên đường, đối với cơ thể của Minh Nhi không có gì đáng ngại..." Một tay chậm rãi vuốt ve sống lưng người đang nằm "Vẫn mệt mỏi sao?"
Người nằm trên giường còn vương chút hương vị sau cơn tình sự, tấm chăn che nửa người, mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394303/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.