Mặt trời chưa lên, chân trời hửng sáng, trên đại điện hoàng triều Thương Hách, quần thần đã tập trung đầy đủ, văn võ bá quan đứng thành hai hàng, mùi đàn hương nhàn nhạt lan tỏa khắp đại điện, cũng như thường ngày, đều tự mình dâng tấu trình bày công việc, sau khi trình báo lên hai vị bệ hạ, mọi người đứng yên chờ quân vương tuyên bố bãi triều. 
Từ khi thái tử điện hạ đăng cơ chính thức thành Hoàng, thiên hạ thống nhất thuộc về Thương Hách, hai vị bệ hạ được dân gian xưng là Thiên đế, Nguyệt hoàng cùng nhau cai quản triều chính đã được một năm. 
Trong một năm này, hai vị bệ hạ bận rộn xử lý việc thu nhận Liên Đồng và An Dương, sắp xếp quan viên, đến lúc này mới có được chút nhàn rỗi, đến lúc này tất cả mới chính thức đi vào quỹ đạo, chúng quần thần như bọn họ lúc này cũng nhẹ nhàng thở ra, không cần ngày ngày lo lắng ô sa trên đầu khó giữ được, chỉ cần một câu của hai vị bệ hạ liền bị người mới thay thế. 
Đứng thẳng kính cẩn, quần thần cúi đầu, chợt nghe từ phía trên truyền đến câu hỏi "Các khanh còn có chuyện gì muốn tấu?" 
Giọng nói thản nhiên nghe vào tai ôn hòa thân thiết lại có chút lạnh lùng, trên ngai vàng, tân quân trầm ổn lạnh nhạt tùy ý mà hỏi, một thân hoàng bào nguyệt sắc, hoa văn vàng kim nhạt màu thêu hình dị thú vờn quanh, đầu đội kim quan, mái tóc đen nhánh xõa xuống bờ vai, ánh mắt ẩn chứa ý cười mang theo chút hứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394295/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.