Thân ảnh mặc y phục huyền mầu vẫn đứng ở chỗ cũ, cũng chưa mở miệng nói gì, nhưng lệ khí nặng nề giống như bị gió cuốn truyền tới lại trở lên rõ ràng vô cùng, ánh mắt sắc bén bắn ra từ đôi mắt hẹp dài giống như mũi nhọn của thanh hàn kiếm, tất cả đều hướng về phía Liên Mộ Hi phóng tới.
Bọn thị vệ theo hầu phía sau hắn hiển nhiên cũng thấy tình cảnh trong hoa viên vừa rồi, trông thấy cảnh An Dương Vương cùng Thái Tử ôm nhau cũng có chút kinh ngạc, mặc dù không biết Bệ Hạ vì sao lại tức giận, nhưng cái loại khí tức thô bạo vờn quanh lúc này thật sự khiến cho người ta không khỏi khiếp sợ, trong lòng cũng cảm thấy may mắn, may mà cơn giận giữ này của Bệ Hạ không phải là hướng tới bọn họ.
Lưu Dịch tùy thị ở một bên, cũng nhìn thấy toàn bộ tình hình lúc này, trên khuôn mặt vốn luôn bình tĩnh cũng bắt đầu hiện lên một tia lo lắng. Chẳng qua việc hắn lo lắng không phải là Bệ Hạ sẽ đối với Điện Hạ như thế nào, mà là cái vị An Dương Vương Liên Mộ Hi kia, y theo tâm tình lúc này của Bệ Hạ, trong chớp mắt có thể khiến cho thân thể của Liên Mộ Hi phân ra thành từng mảnh cũng không phải là việc không có khả năng.
Liên Mộ Hi bị đẩy tránh ra, vừa mới đứng vững, uy áp từ cách đó không xa truyền tới khiến cho hô hấp của hắn đông cứng lại. Mang theo chút nghi hoặc cùng kinh ngạc, nhìn về hướng uy áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394194/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.