Editor: Tiếu Hồng Trần [NangBT]
Liên Mộ Hi tiếp nhận, lau mồ hôi trên trán, rồi niết chặt nó trong lòng bàn tay, nhìn chiếc khăn trên tay, tựa hồ trở nên bình tĩnh hơn, thở dài nói: “Những năm gần đây, tất cả mọi chuyện của Minh Nguyệt ở Thương Hách, Mộ Hi đều biết rõ ràng, không thể coi là chỉ gặp mặt một lần, đối với Minh Nguyệt, ta chưa từng quên.”
Tất cả đều biết rõ? Trong đôi mắt ôn nhu xẹt qua một đạo ánh sáng lạnh, Kì Minh Nguyệt không chút để ý cầm lấy một đồ vật trên bàn giấy thưởng thức, tuỳ ý hỏi: “Minh Nguyệt ở trong cung như thế nào?”
“Luôn một mình, chưa bao giờ từng xuất hiện cùng những hoàng tử khác, thường ở trong Huyễn Thiên Điện của Thương Hách Đế, tuy rằng được sủng ái, cũng rất là tịch mịch? Có phải hay không?” Liên Mộ Hi vọng nhìn bóng dáng nguyệt sắc kia, trong ngữ thanh tràn đầy đau lòng cùng thương tiếc.
Có lẽ đây là cảm thụ của Liên Mộ Hi thân là hoàng tử lúc ở hoàng cung An Dương, lại muốn đặt lên hắn muốn hắn cùng đồng bệnh tương lân? Kì Minh Nguyệt dừng lại động tác trên tay, quay người lại hỏi: “Còn gì nữa?” Trong hoàng cung của mỗi quốc gia đều có mật thám, những gì mặt ngoài nhìn thấy, cũng không đủ để biết được nhiều lắm nội tình bên trong, xem ra những điều Liên Mộ Hi biết, cũng chỉ là bề mặt ngoài này thôi.
Ta có được không ít bức hoạ của ngươi, mỗi một tấm đều là cẩn thận thu giữ, nhưng tới Thương Hách rồi, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394187/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.