Bên trong Huyễn Thiên điện, Kỳ Minh Nguyệt trạm định thân mình, nghĩ đến việc các đại thần vừa góp ý, hắn nhịn không được mà cau mày lại, đứng trước mặt Kỳ Hủ Thiên, hắn mở miệng gọi một tiếng, “Phụ hoàng.”
Sắc mặt của Kỳ Hủ Thiên vẫn không tốt, nhìn Kỳ Minh Nguyệt, bàn tay ôm bên thắt lưng của đối phương càng lúc càng chặt, cũng không trả lời mà chỉ nhìn Kỳ Minh Nguyệt như thế, trong mắt vừa lộ ra nhu tình vừa tràn đầy tức giận.
Việc phụ hoàng tức giận đã nằm bên trong dự kiến của hắn, Kỳ Minh Nguyệt thở dài một tiếng, định mở miệng thì liền bị một đôi môi mỏng ngăn cản. Bàn tay ôm chặt thắt lưng khiến cho hắn hiểu được phụ hoàng có cảm giác gì đối với lời nói mới vừa rồi của hắn.
Hé môi, Kỳ Minh Nguyệt cũng đưa đầu lưỡi luồn vào trong miệng của đối phương, không để mặc cho Kỳ Hủ Thiên cướp đoạt, hắn cũng không cam lòng yếu thế nghênh đón, đưa tay ôm lấy người đang nổi cơn thịnh nộ, giờ khắc này tâm tình của hắn cũng không bình tĩnh như bề ngoài. Thân là thái tử, vốn có rất nhiều phiền phức, điều duy nhất hắn có thể làm chính là lần lượt giải quyết, đã đến đây thì làm sao có thể dễ dàng lui bước cho được.
Đôi môi dán chặt, đầu lưỡi dây dưa trằn trọc mang theo áp bức không cho kháng cự, Kỳ Minh Nguyệt siết chặt tay, chậm rãi đẩy Kỳ Hủ Thiên vào vách tường, dựa vào vách tường, Kỳ Hủ Thiên kéo Kỳ Minh Nguyệt sát vào người, cảm thụ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394130/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.