Vòng tay quanh cổ Kì Hủ Thiên, Kì Minh Nguyệt vẫn thở dốc không thôi, nghe câu hỏi như vật, hơi hơi nhướn mày: “Chờ khi nào Phụ hoàng cũng thử một chút, sẽ biết ngay thôi.” 
Cho dù mới vừa rồi mới hầu hạ dưới hắn, Minh Nhi của hắn cũng không có chút thái độ bị ở thế nhược, lúc này lại tự tin như thế nói ra câu nói này, Kì Hủ Thiên nghe như vậy cũng không hề tức giận, ngược lại còn nhếch môi lên, lộ ta đôi mắt tối chế nhạo: “Phụ hoàng chính là đích thực chờ mong, đáng tiếc Minh Nhi hiện giờ còn nhỏ, vẫn là qua một thời gian nữa rồi hãy nói đi.” Đầu ngón tay xẹt qua dưới thân của Kì Minh Nguyệt, Kì Hủ Thiên phát xuất trận trận cười nhẹ. (ý ảnh chê cái ý của bé còn nhỏ quá á =.=) 
Nheo lại ánh mắt nguy hiểm, sau đó ở ngay trên ngực hắn cách lớp quần áo cắn một cái thật mạnh: “Phụ hoàng cứ đợi đấy đi.” Chỉ cần thân là nam tử sẽ không ai muốn nghe câu nói này, Kì Minh Nguyệt trong lòng có chút khó chịu cũng có chút bất bình, khối thân hình này mặc dù đã trưởng thành một chút, đáng tiếc so với phụ hoàng vẫn còn kém quá xa, liền ngay cả thân cũng chỉ cao đến ngực hắn. 
Những suy nghĩ này khiến Kì Minh Nguyệt cảm thán cười, không từng nghĩ rằng hắn cũng sẽ có một ngày phải oán hận suy nghĩ về vấn đề như thế này. Chịu đựng sự khó chịu trong cơ thể, nghĩ muốn sửa sang lại y bào, không ngờ hai chân vẫn không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vu-luu-nien/2394004/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.