Đối với việc Lâu Khánh Vân không nói một lời làm ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, Hoàng đế bệ hạ thật sự rất giận. Tuy nói sau đó Thái Tử đã lén lút giải thích kế hoạch của hai người họ, nhưng ở trong mắt Hoàng đế bệ hạ Lâu Khánh Vân vẫn phạm sai — hắn dám không báo một tiếng liền ném luôn chức Đại Lý Tự Khanh rời khỏi kinh thành, trong đoạn thời gian này tuy Đại Lý Tự chưa đến nỗi lật nhào, nhưng rối loạn một trận là điều không thể tránh khỏi. 
Lâu Khánh Vân mũi mắt xem tâm quỳ gối trêи thềm ngọc ngoài Nguyên Dương Điện, sống lưng thẳng tắp, không kiêu ngạo không siểm nịnh. Cho dù Hoàng Thượng đã mặc kệ hắn nửa canh giờ, hắn vẫn cứ quỳ vững vàng giống một gốc cây tùng. 
Thái Tử điện hạ đã ra tới xem vài lần, muốn mang hắn vào nhưng lại bị Hoàng Thượng không cho phép. Thái Tử thật sự nhịn không nổi, dứt khoát cũng ra quỳ bên cạnh Lâu Khánh Vân khiến các cung nhân vô cùng lo lắng. Hoàng đế bệ hạ đi ra Nguyên Dương Điện chỉ hai tiểu bối mắng: “Huynh đệ các ngươi đồng lòng quá nhỉ, bây giờ không thèm đem trẫm để vào mắt chứ gì?” 
Lâu Khánh Vân vừa muốn thỉnh tội, Thái Tử hiếm khi giở bướng với Hoàng đế, giữ chặt Lâu Khánh Vân tự mình biện hộ: “Phụ hoàng, chúng nhi nào dám không đặt ngài trong mắt, chỉ là Ký Minh mới từ Mạc Bắc trở về, ngài không ban ngồi mà ngay cả cửa cũng không cho hắn vào, nhi thần thấy bất bình thay cho Ký 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208782/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.