Mưa to vẫn đổ xuống, tiếng sấm vẫn chưa ngừng nghỉ, loan giá của Hoàng đế mau chóng đến hiện trường mang đến cho tướng sĩ không ít ủng hộ. Lâu Khánh Vân đội mưa, cả người ướt đẫm lại hành lễ với Hoàng Thượng, thuận tiện hội báo tình huống hiện giờ. 
“Hoàng Thượng, đá đổ xuống quá nhiều, Nhị Điện hạ bị vùi ở bên trong, hiện tại các tướng sĩ đang cố gắng mở đường, đã sắp đả thông. Chẳng qua từ bên trong truyền đến tin tức, chân Nhị Điện hạ bị đè dưới một tảng đá lớn, tạm thời còn không biết tình huống như thế nào.” 
Hoàng đế mày nhíu chặt, gật đầu, vẫy vẫy tay nói với Lâu Khánh Vân: “Đã biết, mau đi đi, bảo các tướng sĩ chú ý an toàn.” 
Lâu Khánh Vân lui xuống. Ở lối vào cũng đã dựng lên Hoàng trướng để tránh mưa tạm thời, Thái Tử trước sau đều ở sau lưng Hoàng đế cầm dù che cho ngài, cả người ướt đẫm chật vật bất kham. Hoàng đế không đành lòng, vốn dĩ còn muốn ở trong mưa chờ thêm một lát, thấy Thái Tử như vậy, đành phải đi vào Hoàng trướng chờ tin tức. Thái Tử đưa Hoàng đế vào Hoàng trướng xong cũng không nói nhiều, liền hạ dù xin phép: “Phụ hoàng hãy ở đây chờ thêm một chút, nhi thần cũng đi hỗ trợ.” 
Hoàng đế gật đầu: “Đi đi, cẩn thận một chút. Nếu là nhân thủ không đủ hãy kịp thời lại đây thông truyền, trẫm lại điều quân từ đại doanh tới.” 
Thái Tử trả lời: “Nhân thủ phỏng chừng là đủ rồi, bởi vì xem tình huống hiện trường lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208756/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.