Lâu Khánh Vân vội vàng về phủ, vẫn mặc bộ y phục tối hôm qua, trên mặt mang theo một chút mỏi mệt. Tiết Thần đã sớm chuẩn bị bữa sáng nóng hầm hập chờ Lâu Khánh Vân rửa mặt xong là có ăn ngay. Hiện tại là thời khắc mấu chốt, Tiết Thần tuy rằng đau lòng phu quân, nhưng cũng biết chuyện nên làm là phải nhanh chóng báo lại kết quả điều tra tối hôm qua mới được. 
Sau khi thuật lại cho Lâu Khánh Vân những gì Nghiêm Lạc Đông tìm được, quả nhiên Lâu Khánh Vân cũng có cùng một suy nghĩ giống nàng, cắn miếng bánh bao cuộn rồi hỏi: “Nàng cho rằng bọn chúng muốn làm hỏa dược?” 
Tiết Thần trịnh trọng gật đầu: “Chàng ngẫm lại xem, núi Vòi Voi không phải thuộc loại dễ bị đất lở đến nỗi phải sụp, sao có thể không hề cho ra dấu hiệu nào lại lở đất chứ?” 
Lâu Khánh Vân húp một ngụm cháo, giống như suy tư gì gật đầu: “Thật ra ta cũng nghĩ tới khả năng này, đêm qua ta liền phái người đi nhìn chằm chằm Lý Đạt. Lý Đạt là biểu đệ của Nhị Hoàng tử, hắn mới từ quan ngoại trở về thì phải làm chút chuyện gì để lập công. Nhưng người của ta ngoại trừ tra được hắn có tiếp xúc với Nhị Hoàng tử thì không còn gì khác đáng khả nghi. Không nghĩ tới hắn căn bản không phải tự mình động thủ.” 
Tiết Thần tiếp nhận chén cháo Lâu Khánh Vân đã húp hết, lại múc thêm nửa chén nữa, đồng thời kêu Lâu Khánh Vân ăn thêm bánh bao cuộn, mấy ngày này phỏng chừng đều phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208754/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.