Lâu Ánh Yên đưa Tiết Thần và Hàn thị đi đến sương phòng phía đông, Thủy bá sớm đã an bài phòng ốc sẵn sàng. Hạ Châu và Tô Uyển, Ngưng Tố và Ngưng Hương liền đi sắp xếp cho từng chủ nhân. Lâu Ánh Yên cùng Tiết Thần và Hàn thị ngồi xuống phòng khách bên cạnh nói chuyện. Lâu Ánh Yên hỏi Tiết Thần: “Đại tẩu, vì sao tẩu không trực tiếp vạch mặt bà ta? Không chừng bà ta còn tưởng rằng nhà chúng ta đồng ý với hôn sự của Ngũ Lang và Nhu tỷ nhi đấy.” 
Tiết Thần không nói gì, Hàn thị ngồi bên cạnh trả lời thay: “Yên tỷ nhi đừng vội, đại tẩu con làm như vậy là đúng. Con cũng thật hồ đồ, đến bây giờ còn chưa nhìn ra chuyện này rốt cuộc diễn tiến như thế nào hay sao?” 
Yên tỷ nhi ngơ ngác lắc đầu, Hàn thị âm thầm thở dài, Đại cô nương này cũng may là không thông minh, nhờ thế mới có thể miễn cưỡng trụ được ngần ấy năm ở chỗ này, nếu là mình, cả ngày bị đâm chọt như vậy thì đã sớm phất tay áo bỏ đi. 
Bất quá, Yên tỷ nhi dù sao cũng là Đại cô nương trong phủ, cho dù nàng không hiểu thì mình cũng có nghĩa vụ dạy cho nàng hiểu. Vì thế, Hàn thị nhẫn nại giải thích cho Lâu Ánh Yên: “Đây là bà mẫu của con muốn lợi dụng Lâu gia chúng ta. Con cho rằng thư đính hôn kia là do Giang Ngũ Lang và Cung di nương làm?” 
Tiếp theo liền kéo Lâu Ánh Yên tới sát bên người, ghé vào tai nàng nhỏ giọng thì thầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208732/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.