Edited by Bà Còm in Wattpad
Tiết Thần đứng ở trước cửa nha môn, thuộc hạ của Lâu Khánh Vân canh giữ ở cửa nhìn thấy nàng đồng loạt ôm quyền kính chào, Tiết Thần gật đầu đáp lễ.
Chỉ chốc lát sau Lâu Khánh Vân cũng từ bên trong ra tới, Tiết Thần quay đầu nhìn thoáng qua chàng ta, sau đó liền nhấc chân đi về phía trước, gia hỏa này nhất định là nàng mới vừa rời đi liền đuổi theo cùng đến.
Lâu Khánh Vân tò tò theo đuôi cười cầu tài: “Hắc hắc, ta đây không phải vì lo lắng cho nàng sao? Nếu không tới vừa vặn, đâu thể bắt gặp kẻ dám vô lễ với nàng.”
Tiết Thần đem đôi tay hợp lại nhập trong tay áo, biểu tình nhìn không ra hỉ nộ, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh mặt trời càng thêm oánh khiết động lòng người, chỉ nghe nàng bình đạm nói: “Cho nên chàng bèn cứ thế mà lôi người ra đánh một trận, coi như là đã làm ta hết giận?”
Lâu Khánh Vân nhìn thê tử nhà mình, đột nhiên lắc đầu. Tiết Thần ngoài ý muốn nhìn phu quân, chỉ nghe Lâu Khánh Vân nói: “Đương nhiên không dừng lại ở chuyện đánh cho một trận, đâu thể chỉ đơn giản như vậy thì coi như xong?”
Tiết Thần dừng lại bước chân, híp mắt nhìn Lâu Khánh Vân: “Chàng còn muốn làm gì nữa?”
“Đào lên gốc gác của hắn, tước bỏ chức vị, đâu thể nào để cho những kẻ bại hoại như vậy tiếp tục làm quan?” Lâu Khánh Vân nói một cách đương nhiên, biểu tình rực rỡ sáng lạn làm Tiết Thần không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208694/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.