Edited by Bà Còm in Wattpad
Dư thị đạp gió tuyết trở về vào ngày hai mươi ba tháng chạp, trên người mặc đạo bào vải bông, bên ngoài khoác thêm áo chẽn lông thú, trên đầu đội mũ lông chồn, nhìn có vẻ tiều tụy không ít, gương mặt không son phấn nên sắc mặt trắng bệch.
Lâu Ngọc Tô tự mình đi đón mẫu thân trở về, hiện giờ đang đỡ tay Dư thị đi vào cửa chính hướng về phía Tùng Hạc viện của Lão thái quân.
Kim ma ma cầm ô chờ trước cửa đón chào, Dư thị nhìn thấy Kim ma ma bèn cứ thế khóc lên, Kim ma ma an ủi vài câu mới nói: “Tam phu nhân mau đừng khóc, Lão thái quân đang chờ ở bên trong.”
Lâu Ngọc Tô đỡ Dư thị đi vào Tùng Hạc viện, xuyên qua đường mòn đá xanh được quét tước sạch sẽ, sải bước lên bậc thang sơn son, từ hành lang vén rèm đi vào, trải qua một bình phong cổ xưa thật lớn thêu sơn thủy liền ngửi thấy một mùi đàn hương trầm ổn yên tĩnh truyền ra. Nha hoàn vén mành hành lễ với Dư thị và Lâu Ngọc Tô, sau đó xốc lên tấm mành thêu một vạn chữ thọ để hai mẫu tử tiến vào nội gian.
Lão thái quân cùng mấy tức phụ và tôn tức đang cười nói trong phòng, nhìn thấy Lâu Ngọc Tô đỡ Dư thị tiến vào mới dừng lại câu chuyện. Dư thị tiến lên hành lễ với Lão thái quân, đôi mắt đỏ bừng trên gương mặt tái nhợt, nhìn thế nào cũng thấy đáng thương.
Hàn thị và Bao thị cùng tiến lại đỡ Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208655/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.