Edited by Bà Còm
(Mãng: thô kệch. Hán: nam nhân)
Tiết Thần từ Đông phủ ra, lên xe ngựa, tựa vào đệm mềm và gối dựa lớn bọc gấm lụa Tố Lan. Bỗng nhiên xe ngựa ngừng lại, Khâm Phượng vén rèm hỏi: “Vương bá, sao xe lại ngừng thế?”
Bên ngoài truyền đến thanh âm già nua của Vương bá: “À, đằng trước có một đám đông chặn đường, xe không qua được.”
Tiết Thần không muốn ra mặt, sai Khâm Phượng chuyển lời: “Vòng lại, đi đường khác hồi phủ.”
Sau khi Khâm Phượng truyền lời, Vương bá liền nhảy xuống ra phía sau nhìn nhìn rồi tiến đến bên cửa sổ xe ngựa hồi bẩm: “Tiểu thư, vòng lại không được, phía sau lại có thêm mấy chiếc xe ngựa chặn đường. Nếu không để lão nô đi coi đằng trước đã xảy ra chuyện gì, nếu lập tức tan thì chúng ta cũng không cần vòng lại.”
Tiết Thần gật gật đầu, Khâm Phượng liền lên tiếng thay: “Được, Vương bá đi nhanh về nhanh.”
Sau khi Vương bá lĩnh mệnh rời đi, Tiết Thần vươn một ngón tay thon dài trắng nõn đẩy màn cửa sổ hé ra một chút nhìn nhìn bên ngoài, quả thực thấy rất đông bá tánh ở hai bên đường chỉ chỉ trỏ trỏ, nhất thời cảm thấy tò mò. Vừa lúc Vương bá cũng hỏi thăm xong đã trở lại, liền đứng bên cạnh xe ngựa bẩm báo: “Tiểu thư, đằng trước quan sai đang bắt người. Có một đôi mẫu nữ bị ca ca cữu gia đem bán, cũng không biết là tự nguyện hay bị lừa. Hiện tại chủ nợ tới cửa lãnh người, nhưng đương gia của đôi mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208540/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.