Edited by Bà Còm
Xử lý xong tang sự của Lư thị, Tiết Thần cũng về Thanh tước cư nơi nàng cư ngụ từ trước. Bài trí xa lạ mà lại quen thuộc làm Tiết Thần đứng ở ngoài cửa không dám đi vào. Bình nương ôm màn cửa đã được giặt hồ sạch sẽ đi tới, thấy nàng không vào bèn ở phía sau nói: “Tiểu thư, nơi này gió lớn, mau vào đi thôi.”
Tiết Thần đỡ khung cửa, liếc mắt nhìn Bình nương một cái, sau đó gật gật đầu, nhấc chân bước qua ngạch cửa, đi vào nơi mà nàng đã ở mười mấy năm, cũng là nơi hơn hai mươi năm qua nàng luôn tưởng niệm.
Vào cửa liền thấy một tấm mành lớn màu xanh ngọc thạch thêu hoa thược dược trắng. Sau khi vén mành lên, đập vào mắt là khung cửa sổ khắc hoa lung linh, phía trước cửa sổ là hai bồn hoa với những đóa hoa trắng muốt như sương trong ánh chiều tà, hai bồn hoa được đặt trong chậu sứ trắng phong lan, Tiết Thần không thích mẫu đơn kiều diễm, không mê hương thơm ngọc lan, chỉ thích duy nhất loài hoa trắng mỏng manh như sương mù này. Bên cạnh cửa sổ là hai ghế dựa gỗ lê khắc hình hoa cúc, một bàn trà ở giữa, trên bàn đặt bộ ấm chén bằng sứ Thanh hoa. Sau đó là bộ bàn học cùng loại gỗ với hai ghế dựa, trên bàn được sắp xếp sạch sẽ gọn gàng, bày một bộ bút lông sói, góc bàn có đồ rửa bút. Phía sau bàn học là một ghế xếp không lớn không nhỏ, sau lưng ghế xếp là kệ tổ ong khắc hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-vi-quan-ga/3208522/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.