🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thật trùng hợp ta và Lâm bá bá là chỗ thân thiết năm xưa có nợ ơn nghĩa, thật lạ khi công tử lại nói không quen ta?”



Yến Nguyệt sực tỉnh nghe thấy câu hỏi mà đầu óc trống rỗng trong lòng bây giờ chỉ toàn nghi vấn



(“Ủa chưa nghe qua Lâm gia có ơn với hắn đấy, ủa có hả?…”)



không tính là khó mà trả lời bừa kẻo lại kiếm gác trên cổ nàng chớp chớp mắt láo liên



“À! thật ta Lâm mỗ bị mắc căn bệnh kì lạ đó là cứ cách tuần lại quên hết mọi thứ phải nhờ người thân kể lại thì mới nhớ, nên chắc ta quên”



“Vậy sao, nhưng kì lạ làm thế nào mà công tử lại nhớ rõ ta là ai”



Chiêu Sở nhấp môi một ngụm trà nhưng ánh mắt dường như lại liếc lên nhìn Yến Nguyệt ánh mắt đó sắc nhọn lạnh lẽo như đâm thẳng vào vỏ bọc mà nàng nói dối từ nãy tới giờ còn như đang cảnh cáo nàng đừng tự cho mình là đúng







Mục Tạ che mặt bằng vải đen thân thủ nhanh nhẹn leo lên mái trọ quán, lật một mảnh ngói lợp lên nhìn xuống bên dưới



Đây là căn phòng mà nhị hoàng tử cùng với người Cao Nguy hẹn gặp, hai tên hộ tống cao to vạm vỡ đứng ra sau sứ giả, không thấy đám thuộc hạ lúc đi theo đâu chỉ có mỗi nhị hoàng tử một mình nói chuyện với họ



Tên nhị hoàng tử giọng điệu khiêm nhường có chút phần kính nể lúc nào cũng chưng bộ mặt cười tươi roi rói còn tên sứ giả kiêu ngạo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-tuc-duyen/3500112/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thiều Hoa Túc Duyên
Chương 8: Bảo vệ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.