“Năm nay mới là năm thứ hai mươi hai lịch Tự kinh tức là một năm trước khi Chiêu Sở tiến hành giết hại hoàng tử và bốn năm trước khi hắn bắt tay với Chu gia tạo phản. Bây giờ ngăn cản cũng không phải quá sớm hoặc quá muộn nhưng phải từ đâu đây…”
Yến Nguyệt vò đầu bứt tóc, thật sự là muốn nổi cơn điên thật rồi!, tiến không được lùi cũng không xong giậm chân tại chỗ cũng không phải cách, nếu cứ vậy mà ngồi chờ chết sẽ mắc kẹt ở đây mãi mãi thì sao
“Hay là thuận theo tự nhiên ngồi im chờ ngày bị hắn giết rồi thành công quay về, đúng ha! Tốn sức chi cho mệt… phải, cứ làm vậy đi..”
nàng nằm gục xuống bàn tự vấn an không sao đâu nhưng chợt loé lên trong đầu ý nghĩ khác giật mình ngồi dậy
“Không đúng, nếu đã là như vậy thì cần gì tới lượt mình xuyên vào,mục đích chính là muốn mình thay đổi cục diện tình thế, nếu bây giờ mà mình chết rồi thì chẳng phải bị mắc kẹt mãi mãi luôn sao, sống giở chết giở rồi”
Nàng đứng dậy đi đi lại lại cho não bộ hoạt động suy nghĩ tìm ra cách khác và sắp xếp lại trình tự mọi việc
“Nguyên nhân khởi nguồn mọi việc từ Chiêu Sở, nếu bây giờ mình chả vờ giúp hắn sau đó đem tin mật báo cho Chiêu Viễn vừa lập công vừa dẹp loạn thành công…nhưng nếu thất bại thì đầu lừa khỏi cổ, với cả hắn đang nhiên làm sao chịu tin mình, bỏ đi..bỏ đi” Nàng thở dài ngao ngán coi như bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hoa-tuc-duyen/3500109/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.