Sau khi ra ngoài, tình hình hết sức quỷ dị.
Ta tự đi về phía trước, Tô Mộ Bạch mang theo một đám thủ hạ đitheo ở phía sau, thật giống như ta mới chính là lão đại. Thật ra thì tathật muốn dừng lại hỏi cậu ta một chút có còn nhận ra ta hay không,nhưng lại cảm thấy hỏi vấn đề này ở chỗ này hình như không thích hợp,người ta mới vừa rồi còn trước mặt hoàng đế nói ta là nam, hiện tại tanói với cậu ta, thật ra thì ta là cô nương ngươi quen biết trước đây,giống như có chút kì quái. . . . . .
Thôi, kì quái cũng kệ, ta dừng bước lại, do dự một chút, xoay người.
"Xoạt!"
Ta vừa xoay người, thị vệ bảo hộ bên người Tô Mộ Bạch đồng loạt rút ra bên hông đao, một bộ muốn chém ta thành chăm mảnh.
Ách. . . . . .
Ta nhất thời cứng lại, cái trán toát ra mồ hôi lạnh, không biết làm sao.
Lúc này, Tô Mộ Bạch chợt phất tay một cái: "Lui ra."
Bấy giờ bọn thị vệ mới rối rít thu hồi đao, nhìn ta chằm chằm, lui về phía sau từng bước một.
Ta vốn đang muốn thả lỏng tâm tình lại gặp chuyện như vậy, nhấtthời khẩn trương lên, hận không thể quay đầu lại co cẳng chạy, nhưng TôMộ Bạch lại không rời đi, bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt ta, không nói một lời.
Không khí hết sức khó xử, cuối cùng ta vẫn cắn răng, nhắm mắt đi tới bên cạnh cậu ta, nói: "Cái đó. . . . . . Ngươi rất giống một ngườitrước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hiep-lay-ta-duoc-khong/1998149/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.