Tiếng vang phát ra khi binh khí va chạm vào nhau khiến ta tỉnh giấc.
Ta kinh hãi ngồi dậy từ trên giường, phát hiện Kim Nguyên Bảo đã không có ở bên cạnh ta rồi, trên giường chỉ còn dư một cái vỏ đao, trong bóng tối vài bóng người đánh thành một đoàn, ta nhìn không rõ ai là Kim Nguyên Bảo, nhưng có thể nhìn thấy ánh sáng sắc lạnh phát ra từ lưỡi dao sắc bén của binh khí.
Ánh sáng này, lạnh lẽo.
"Kim Nguyên Bảo!" Ta hô to một tiếng.
Một đạo ánh lạnh nhanh chóng lướt tới đây.
"Cẩn thận!" Nghe được giọng của Kim Nguyên Bảo, ta thở phào nhẹ nhõm.
Ngay sau đó, một cây đao thay ta chặn lại đạo ánh lạnh kia, Kỳ Lân trên đao chiếu vào mi mắt ta.
Kim Nguyên Bảo chặn ở phía trước ta, nói với ta: "Ngươi đi mau, đi tìm Cao bá!"
"Ta không đi!" Ta nói.
Đùa gì thế? Ta không phải là Đầu To. Ra ngoài lưu lạc giang hồ, quan trọng nhất chính là hai chữ "nghĩa khí", hôm nay nếu là ta cứ đi như thế, sau này làm sao lăn lộn trên trên giang hồ nữa?
Cho nên ta kiên quyết không đi.
"Ngươi đi cho ta!" Kim Nguyên Bảo kêu một tiếng, nặng nề đẩy ta sang bên cạnh.
Ta nghĩ cậu ta nhất định muốn đẩy ta vừa vặn có thể rơi vào cửa, mà cố tình ta bị thứ gì vấp một cái, cắm đầu ngã lăn xuống đất.
Chóng mặt, ta nhìn thấy một đạo ánh sáng rơi xuống người ta.
Ta nghĩ cũng không nghĩ, nhặt lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-hiep-lay-ta-duoc-khong/1998049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.